Tuổi 17 - độ tuổi đẹp nhất của thanh xuân, đáng lẽ chúng ta phải vui vẻ, yêu đời và trải nghiệm được những gì tuổi trẻ nên trải nghiệm, đi được đến những nơi ta muốn đến nhưng với Phượng, bạn lại không thể thực hiện được những điều đó. Bởi bệnh tật đang dần cướp đi những giây phút vui vẻ ấy, thay vào đó là những ngày tháng chống chọi với căn bệnh quái ác. Từ một cô bé nhanh nhẹn, hoạt bát, giờ đây em trở thành một cô bé gầy gò, nằm trên giường bệnh với làn da xanh xao, tay chằng chịt những vết tiêm, vết truyền, vết vỡ ven. Cô bé ấy đang cùng bố mình chiến đấu từng ngày với căn bệnh hiểm nghèo để giành lấy sức khỏe cho bản thân.
Cô bé ấy khó khăn từ vật chất, giờ đây lại như nặng nề thêm khi phải đối diện với căn bệnh ung thư máu. Có lẽ đối với Phượng những ngày tung tăng, vui đùa cùng bạn bè ngày càng xa xôi. Ông bà già yếu, cần người chăm sóc, mẹ của em sức khỏe yếu, không thể lao động nặng, hai em nhỏ cũng đang tuổi cắp sách đến trường, bố trở thành lao động chính, trụ cột gia đình và em là trụ cột tinh thần của bố. Mà giờ bệnh tật từ đâu ập đến tưởng là đơn giản nhưng càng ngày càng nặng. Bố em phải thường xuyên xin nghỉ làm để đồng hành cùng em trong các đợt chữa trị dài ngày trên Hà Nội. Chi phí thì cao không biết người cha ấy còn cố gắng trụ được bao lâu. Vừa chăm con vừa lo kinh tế, khó khăn mệt mỏi đủ đường.
Đồng cảm trước hoàn cảnh khó khăn của em, Đoàn trường đã và đang vận động quỹ ủng hộ từ những cá nhân, tập thể. Từ đó mong muốn động viên về mặt tinh thần và vật chất, để em và gia đình tiếp tục cố gắng đấu tranh với căn bệnh quái ác, sớm vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Ngày 3/6/2022, đại diện BCH Đoàn trường đã đến nhà thăm hỏi, động viên và chuyển tấm lòng của các bạn HS và thầy cô trường THPT Bạch Đằng đến với gia đình em Nguyễn Thị Phượng. Dù ngày ngày chiến đấu với bệnh tật, với các cơn đau giằng xé nhưng Phượng vẫn rất lạc quan, vui vẻ. Cô gái nhỏ nhưng bản lĩnh và kiên cường ấy vẫn luôn giữ nụ cười hồn nhiên trên môi, em có niềm tin mãnh liệt vào một ngày mai tươi sáng sẽ được trở lại học tập, tiếp tục thực hiện ước mơ còn đang dang dở của mình.
Mong rằng em luôn giữ sự lạc quan, mạnh mẽ chiến đấu với bệnh tật và mau có đủ sức khỏe để quay lại trường cùng thầy cô và bạn bè.